Sáng hôm sau, Thanh Trúc tiêu sái đến gặp Cổ Hạo Nhiên và Điệp Y.
Hắn nhẹ nhàng cười ưu nhã mà nói: “Cửa thứ hai này cũng không phải nhiệm vụ bất khả thi, chẳng nhẽ không nói rõ cũng làm khó các ngươi sao? Chúng ta tuy thực sự muốn gây khó dễ cho các người, nhưng cũng vẫn tạo cơ hội để hoàn thành thử thách, cho dù là một phần vạn, cơ hội là có chứ không phải không.”
Cổ Hạo Nhiên cười ha hả nói: “Sảng khoái, tiểu nhân còn hơn ngụy quân tử, nói đi, cửa thứ hai muốn chúng ta vượt chướng ngại gì?”
Thanh Trúc ngẩng đầu nhìn bức tường vàng ròng, thong thả nói: “Nơi đây là một địa danh nổi tiếng trên đảo, rất đẹp, hoàn toàn khác biệt với những cảnh quan khác của đảo, nhưng nơi đẹp nhất cũng có thể là nơi nguy hiểm nhất, để vào cửa thử hai các ngươi sẽ đi từ đây sau đó đi xuyên qua vùng đất bên trong, chỉ cần thoát ra được từ một cửa khác, coi như ngươi chiến thắng thử thách.”
Cổ Hạo Nhiên ngước nhìn bức tường bằng vàng, Điệp Y lạnh lùng nói: “Giới hạn khu vực này thế nào? Cửa khác là cửa nào?”
Thanh Trúc nhìn Điệp Y mỉm cười nói: “Hỏi khéo lắm, các ngươi đã vượt qua ải thứ nhất, ta cũng không dấu diếm làm gì, tường vàng này nối hai ngọn núi, bao quanh diện tích đất bên trong hơn trăm dặm. Cánh cửa để ra khỏi chỗ này cũng là một bức tường vàng ròng, ngoài tường đã có người của chúng ta được phân công đứng đợi, các ngươi chỉ cần dùng đá gõ lên, hoặc ném
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-dieu-phu/1611997/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.