Cổ Ly nhìn Điệp Y bưng chén uống rượu như uống nước, nụ cười trên mặt tắt dần, chẳng phải hắn tiếc vài ba ly rượu kia mà là vì hắn không ngờ trên đời này còn có người như vậy. Vốn nghĩ lần này thắng chắc rồi, không ngờ Cổ Hạo Nhiên lại có nàng ra tay giúp đỡ, tuy rằng trên mặt bàn vẫn còn lại mấy chén nhưng với khí thế dũng mãnh của Điệp Y thì e rằng rượu kia cũng phải hóa thành nước hết.
Cổ Hạo Nhiên lo lắng nhìn Điệp Y uống hết ly này đến ly khác, hương thơm của rượu nồng nàn quanh người nàng, hắn cũng có thể ngửi thấy rượu đó là loại gì, trân quý đến đâu. Thấy điểm ra toàn là thứ rượu cực phẩm mà chỉ nghe tên đã muốn say rồi, Cổ Hạo Nhiên liền nhỏ giọng hỏi nàng:“Ngươi không sao thật chứ? Đừng gắng gượng quá, tốt nhất là để ta uống nốt .”
Điệp Y nghiêng người né bàn tay của Cổ Hạo Nhiên đang vươn tới định lấy ly rượu trên tay nàng, rồi thản nhiên nói:“Ta không bị ảnh hưởng bởi mấy thứ này”. Thực ra ban đầu chính nàng cũng không biết mình có khả năng này, chỉ nhớ rằng ngày xưa nàng uống rượu như uống nước lã. Thuở đó, khắp người nàng tiêm không biết bao nhiêu loại kháng thể, toàn bộ cơ thể đều như được tái tạo lại, đến mức cồn còn dám uống chứ đừng nói là rượu. Không hiểu sao tố chất đó vẫn được giữ lại trong cơ thể này, lần trước khi điệp luyến hoa cũng không có tác dụng với nàng, nàng liền để ý và nhân dịp này thử lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-dieu-phu/1611988/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.