Edit: Cesia
*****
Hai người rất nhanh đi ra Phương phủ, dọc theo đường đi ngay cả bóng người tuần tra cũng không đụng phải, hết sức im lặng và bình tĩnh, đợi đến lúc Cổ Hạo Nhiên và Điệp chui qua lỗ chó đứng ở bên ngoài Phương phủ, Cổ Hạo Nhiên nhìn tia sáng bình minh đầu tiên ló dạng trên thiên không, thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó mang theo Điệp Y chạy trở về nơi thả ngựa.
Hai người toàn thân ướt đẫm ngồi trên lưng ngựa, làm cho ngay cả con ngựa cũng bị sũng nước, từng giọt nước tí tách không ngừng rơi xuống, giống như máy tưới nước đang hoạt động.
Hai người cũng không kịp kiểm tra gì, càng thêm không có thời gian nói cái gì rút tỉa kinh nghiệm, bị buộc chờ đợi nhiều canh giờ, thời gian dự phòng đã sớm tiêu hao hết, lập tức phóng ngựa chạy như điên, ngựa không dừng vó gấp rút trở về.
Bóng đêm dày đặc, canh ba đã sớm điểm, tiểu viện Cổ gia ở Lê Châu lúc này đèn đuốc vẫn còn sáng trưng, mọi người có liên can đều đang chờ trong đại sảnh, không ngừng phóng tầm mắt ra ngoài cửa, ngày mai chính là Bách bảo hội, nếu không kịp trở về hết thảy xem như chơi xong.
Cổ Hạo Ảnh phe phẩy chiết phiến nhàn nhã uống trà, đứng ở một bên nhóm Phong đều trầm mặc đối diện nhau, Minh Thanh chịu không nổi không khí lặng ngắt lên tiếng, “Thiếu gia sao còn chưa trở lại? Chắc không phải thiếu gia và thiếu phu nhân trên đường lại cãi nhau đi? Tính thời gian mặc kệ là có lấy được hay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-dieu-phu/1611968/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.