Duẫn Đông Lâm cùng cô nàng kia ngồi trong phòng khách.
Hai người hàn huyên một lát, Duẫn Đông Lâm lại đưa cho cô một ly nước trái cây và vài món đồ ăn vặt.
Nhưng cô nàng cái gì cũng không ăn, lại không ngừng cọ cọ vào người cậu.
Duẫn Đông Lâm có chút buồn bực—— cô nàng này gầy đến khó tin, cọ tới nổi khiến cậu không thoải mái chút nào, làm cho Duẫn Đông Lâm nhớ tới cảm giác lúc đem Nhị Bảo ôm vào lòng, cảm giác mềm mềm mà ấm áp a, giống như đang ôm cái gối vậy, rất thoải mái.
Vừa nghĩ đến Nhị Bảo, cậu lại không nhịn được mà đưa mắt nhìn cửa phòng ngủ.
Từ lúc tên nhóc này vào trong đó cho tới giờ chưa hề phát ra tiếng động nào. Nó chưa bao giờ sủa ầm ĩ đến như thế, hay là, do ghét cô nàng này?
Duẫn Đông Lâm có chút kinh ngạc. Cậu vẫn tưởng rằng trên đời này không có người nào Nhị Bảo không thích chứ.
Nhưng người do bạn cậu chọn, nhân phẩm luôn tốt mà, sao Nhị Bảo lại không thích a?
Hay là do khí tức không hợp?
Duẫn Đông Lâm hoàn toàn không biết đám bạn chọn đối tượng kết bạn cho cậu, chỉ là sẵn tay trợ giúp tí đỉnh mà thôi. Chỉ cần hai người gặp nhau, hợp nhau rồi phát triển thêm chút là được rồi, làm gì có người nào cẩn thận tỉ mỉ mà sàng lọc ra mấy loại thanh niên ba tốt giúp người ta chứ?
Duẫn Đông Lâm lại nghĩ, cô nàng này sợ chó, nhưng cậu cũng không có khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-cun-yeu/2501207/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.