Cuối cùng mấy người Thiên Quân cũng không biết được cảnh giới của Võ Tuấn Kiệt nhưng một điều chắc chắn là anh ta rất mạnh.Trận chiến vừa rồi ngoài mấy người Thiên Quân ra thì còn có một khán giả khác- Tống Gia Hân, tuy cô nói rằng sẽ không tham gia nhưng chỉ là mạnh miệng thôi, cô không thể nào không quan tâm đến sự an toàn của họ được.Cõ lẽ họ đã lo lắng thái quá rồi, cũng tính là may mắn, tất cả liền lên đường đến nhà Thạch tiên sinh.Nhà Thạch Hùng Long ở bên cạnh sông Đỏ, là một ngôi nhà kiểu cũ, có lẽ đã được xây dựng từ rất lâu rồi.Ngoài cổng vào nhà thậm chí còn có người canh gác, có vẻ thân phận của người này không đơn giản.Võ Tuấn Kiệt tiến tới của nói với mấy người canh cửa: “Tại hạ là Võ Tuấn Kiệt, hôm nay xin được đến bái kiến Thạch tiên sinh.”Một người canh cửa cao to, có vẻ là đội trưởng lạnh lùng trả lời: “Chúng tôi không nhận được tin hôm nay có Võ đại hiệp nào sẽ đến đây thăm hỏi Thạch lão gia cả.”Võ Tuấn Kiệt chắp tay: “Các hạ có thể báo cho Thạch tiên sinh một tiếng không? Tại hạ là đệ tử của sư phụ Hoàng Bài Sinh trên núi Bồng Lai.”Người gác cửa chăm chú nhìn Võ Tuấn Kiệt, cảm giác người này thật sự không tầm thường nên ra hiệu cho một người vào báo cáo tình hình.Người kia vào một lúc thì chạy ra, thì thầm vào tai đội trưởng nói gì đó.Lúc này tên đội trưởng mới nở nụ cười: “Thất lễ rồi, mời Võ đại hiệp và các vị vào nhà.”Vào đại sảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-bon-cong-chua/3900030/chuong-48.html