🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nửa tiếng sau, trong chiếc xe đậu ở cửa hông của Viện Bảo tàng, Lâm Du ngẩn ngơ nhìn người đang ngồi đối diện. Cả buổi rồi vẫn chưa hoàn hồn được, cứ như bị dắt mất hồn.

Văn Chu Nghiêu choàng áo khoác, nhìn cậu mà buồn cười, còn hỏi: "Nhìn lâu thế vẫn chưa đủ à?"

Lâm Du lắc đầu, rồi lại gật gật, nhưng vẫn không nói câu nào.

Hơn một năm gần hai năm rồi, Lâm Du có quá nhiều lời muốn nói, nhưng đến thời khắc được gặp mặt đối mặt này, cậu lại chẳng nói được gì.

Cậu quan sát Văn Chu Nghiêu, hiện tại khoảng cách gần nên mới nhận ra sắc mặt anh tái tới khác thường. Tuy Văn Chu Nghiêu đã rất cố gắng che giấu, từ lúc xuất hiện đến khi ở riêng với cậu bây giờ đều không có gì lạ thường, lúc này cũng đang thả lỏng người ngồi tựa vào lưng ghế, nhưng Lâm Du quá hiểu anh.





"Anh." Lâm Du lên tiếng, nhìn thẳng anh mà hỏi: "Sao đột nhiên lại về? Không báo tin trước gì cả?"

"Thấy không đủ vui mừng bất ngờ hả?" Văn Chu Nghiêu vẫn giữ nụ cười nhẹ.

Lâm Du gật gật, "Vui chứ, chưa bao giờ vui mừng như vậy."

Ngoài cửa sổ xe nổi gió to, cành khô với sỏi vụn bị gió thổi tạt vào cửa kính kêu lách cách nho nhỏ. Lâm Du nhìn ra ngoài, nhận ra người đàn ông đang đứng đưa lưng về phía xe. Chẳng phải ai xa lạ, là Mộc Chuẩn, vệ sĩ thân cận của Văn Chu Nghiêu.

Cũng gần hai năm rồi Lâm Du không gặp cậu ta, tái ngộ cảm thấy người này giờ còn trầm tính hơn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-be-ngoan/399109/chuong-31.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.