dịch: Uyên Uyên 
Chương 72 
Lâm Du về Kiến Kinh trước Văn Chu Nghiêu. Anh còn rất nhiều việc phải xử lý ở Tây Xuyên, cũng cần chuẩn bị cho chuyến đi đến Đôn Châu sau kỳ nghỉ. Nhưng vì Lâm Du mang thương tích mà về nên Văn Chu Nghiêu không cho cậu đi một mình, đặc biệt sắp xếp xe cộ người đưa người đón. 
Trên xe toàn gối tựa với nệm mềm, làm cứ như hoàng đế đi tuần. 
Cũng may là bị thương ngay eo nên vừa hay thành vỏ bọc cho nỗi lo lắng của Văn Chu Nghiêu mà chỉ Lâm Du hiểu rõ. 
Nhưng cũng chính vì thế mà lúc vừa xuống xe người trong nhà hoảng cả hồn, tưởng cậu bị thương nặng lắm. 
"Nghiêm trọng thật thì anh con đã không để con về một mình rồi." Lâm Du trấn an Dương Hoài Ngọc. 
Dương Hoài Ngọc ngắm nghía gương mặt khá là tươi tỉnh của cậu, thấy yên tâm mới nói: "Chuyến này mới đi có mấy ngày đã bị thương, nhưng sắc mặt thì không tệ, vẫn là anh con lợi hại." 
Lâm Du mắc cỡ không dám nhìn mẹ mình, đúng là rất tốt thật. Đặc biệt là nói từ một phương diện nào đó, có thể gọi là trải nghiệm xa hoa trên mọi mặt. 
Nhớ lại bản thân cậu còn đỏ mặt. 
Lâm Du về nhà nằm được vài ngày là lại không yên nổi, bắt đầu chạy ra ngoài. 
Lý Tùy Thanh cho Lâm Du biết gần đây anh ta thật sự có ý định ở lại quê hương, đang tìm nhà, tìm được rồi sẽ dọn đi. 
"Vậy cửa hàng của anh ở nước ngoài thì sao?" Lâm Du hỏi. 
Hai người đang ở trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-be-ngoan/399102/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.