Cố Dương từ chức ở nhà an tâm chờ sinh cũng đã hơn một tháng, trước đó còn tốt, bởi vì buổi tối hắn phải chuẩn bị cơm tối cho hai người, cho nên để Lôi Nghị không phải bị tay nghề nấu nướng không được tốt lắm của hắn tàn phá, mỗi ngày Cố Dương đều nghiên cứu sách dậy nấu ăn một chút, mua chút thức ăn làm chút cơm, ngày trôi qua không tính là quá phong phú nhưng tuyệt đối cũng không được gọi không có việc gì.
Thế nhưng mấy ngày gần đây không được, Lôi Nghị bắt đầu không cho hắn nấu cơm, ngay cả đi siêu thị cũng phải chờ Lôi Nghị sau khi về nhà mới cho phép đi, đương nhiên vẫn là Lôi Nghị đi cùng.
Dần dần, Cố Dương nghĩ có chút buồn chán.
Đọc sách đi, Lôi Nghị nói hại mắt, không bằng nghỉ ngơi thật tốt ni.
Chơi trò chơi máy vi tính đi, Lôi Nghị nói có phóng xạ, vẫn là đi bộ trong phòng đi.
Về phần chơi điện thoại di động… Lần này không cần Lôi Nghị nói, Cố Dương tự mình cảm thấy không có thú vị, vừa hại mắt lại có phóng xạ, tuy rằng không nhiều, nhưng vốn là hắn cũng không nhiệt tình chơi điện thoại di động, cho nên cũng pass qua cái hoạt động tiêu khiển này.
Làm cái gì đây?
Sau khi Cố Dương đi bộ hết vài vòng, ngã xuống trên giường, bất đắc dĩ thở dài.
Thực sự nghĩ không ra làm cái gì, thật nhàm chán a thật nhàm chán.
Buổi tối Lôi Nghị trở về rất sớm, vừa vào cửa, Cố Dương liền vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-bau-roi/2177579/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.