Khi Lôi Nghị và Cố Dương về đến nhà, vừa vặn nhận được điện thoại giao hàng — giường trẻ em y mua đã đến rồi.
“Được, các anh đưa đến đi.” Lôi Nghị đứng ở cửa, nhìn cửa nhà Cố Dương mở rộng, sau khi Cố Dương vào nhà cũng không có đóng cửa, khi đi ngang qua tủ lạnh mở cửa tủ tìm bình sữa chua uống.
Lôi Nghị mở cửa nhà của mình, quả nhiên chưa vào, ngược lại để cửa mở rồi đi bộ đến nhà Cố Dương.
“Điện thoại của ai a?” Cố Dương lấy ra một chai nước nữa đưa cho Lôi Nghị, ngồi ở trên ghế sô pha thuận miệng hỏi.
“Tôi đặt mua giường trẻ em đến rồi. Đang ở dưới lầu, lập tức đưa lên.” Lôi Nghị tiếp nhận nước uống một ngụm, cũng ngồi ở trên ghế sô pha, vừa vặn kế bên Cố Dương, y quay đầu cười nói, “Cũng không biết em có thích hay không?”
“…” Cố Dương trầm mặc chỉ trong chốc lát, trả lời: “Tôi có thích hay không là thứ yếu, bé con thích là tốt rồi.”
Bất quá nói lời này nói cũng như chưa nói, giường trẻ em chính là để cho trẻ con dùng, bé con nhỏ như vậy thì biết cái gì gọi là thích với không thích nha! Có để ngủ đã không tệ rồi!
Trong tâm Cố Dương vẫn đang oán thầm như cũ, hiệu suất của người này thật nhanh, trước là mua một đống lớn quả hạch cùng thực phẩm dinh dưỡng, sau lại là dép và đệm lót phòng tắm chống trơn, sau nữa là quần áo trẻ em, hiện tại lại là giường trẻ em, phỏng chừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-bau-roi/2177540/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.