- Yêu thích một cách tao không ngờ tới là sao mày? Rõ ràng mẹ mày có thích tao đâu!
Luận vừa xách balo lên cầu thang vừa rì rầm hỏi nhỏ. Cái câu hỏi thêm câu khẳng định phía sau của cậu ấy làm tôi chẳng biết trả lời thế nào cho phải. Bởi suy cho cùng cậu ấy cũng chỉ là một thằng con trai lớn lên trong một gia đình bình thường, có ba có mẹ chăm lo hết mực. Nào có thể so với tôi có một bà mẹ trong mắt người khác chính là kẻ điên biến thái, là cặn bã của xã hội khi mang tư tưởng bẻ cong con trai của chính mình cho được.
Chẳng qua, những người xa lạ ngoài kia lại chỉ nhìn thấy mẹ tôi ở bề nổi, họ chưa từng trải qua cuộc sống của mẹ con tôi thì làm sao mà thấu hiểu nỗi lòng của mẹ tôi.
Tôi thở dài khe khẽ lắc đầu xua đi những ý nghĩ không vui trong đầu, mở cửa phòng cho Luận rồi nói lảng qua chuyện khác:
- Mày tự xếp đồ vào phòng đi, tao xuống nấu ăn chút rồi lát lên giúp mày.
- Hả? À ờ, mày làm gì thì cứ làm đi chuyện xếp đồ này tao làm được, đồ tao có tí xíu thôi chứ có nhiều nhặn gì đâu.
Luận nhìn một lượt căn phòng rồi kéo balo to ụ về phía gần chiếc giường. Tôi hơi ngẩng đầu nhìn Luận, thấy cậu ấy không đoái hoài gì tới tôi mà chỉ chăm chăm lấy từng món đồ trong balo ra để ngay ngắn trên giường tôi chắc mẩm cậu ấy không nhớ tới vấn đề ban nãy mới quay người xuống nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-co-ba-me-cuong-dam/1000328/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.