Tiểu Mạn cởi váy ngủ củamình ném sang một bên, khẽ nuốt nước bọt,cúi xuống hôn lên đôi môi Cố Lãng thămdò rồi lại ly khai.
Bởi vì hai vị phụ huynhđến, hai người đều ăn mặc cực kỳ bảo thủ. Cố Lãng nóng đến khó chịu, yếu ớtkiến nghị: “Tiểu Mạn, cởi quần áo giúp anh đi!”
Tiểu Mạn nhìn khuôn mặtbình tĩnh của anh, hơi buồn bực, đến lúc này rồi, vì sao anh vẫn có thể trấntĩnh được như vậy? Suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng kết luận một cách ủ rũ,anh từng có rất nhiều phụ nữ, chắc chắn cái gì cũng đã thử qua rồi.
Phát hiện này khiến TiểuMạn thoáng cái đã mất tinh thần, chẳng muốn làm gì nữa. Cố Lãng không khỏi hốithúc cô. Cái nha đầu này, châm lửa đốt nhà xong còn dám thản nhiên ngồi đờ ratrên người anh như vậy sao?
Tay cô thực lạnh, khôngngờ chỉ đơn giản trượt lên da thịt anh, cũng không cần kỹ xảo gì đặc biệt nhưnglại có thể đem thiêu hủy gần như toàn bộ lý trí của anh.
Bàn tay khẽ chạm đến vùngbụng, Tiểu Mạn tại nơi cơ bụng rắn chắc ấy lưu luyến không rời, bên này ấn mộtcái, bên kia ấn một cái, anh rèn luyện cơ thể tốt như vậy từ lúc nào nhỉ?!
Sờ trái sờ phải, Tần TiểuMạn náo loạn một hồi cũng chán, lăn xuống, nhặt áo ngủ lên, chui vào chăn địnhđánh một giấc. Kết quả, mắt còn chưa kịp nhắm đã bị người nào đó xốc dậy.
Nhìn Cố Lãng bắt đầu đèép mình, Tiểu Mạn kinh hãi tới quên cả phản kháng. Cố Lãng nghiến răng nghiếnlợi nói: “Lần sau nhớ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ben-co-soi/1920093/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.