“Không đi cũng được…” CốLãng chậm rãi nói, đá mông Lục Nhược một cái, “Chị dâu nhà chú muốn ngồi đá quýbay lên trời, nếu làm được thì muốn đi hay ở là tùy.”
“Nhị ca, anh nói đùa đi!”Lục Nhược muốn xỉu rồi, bay lên trời thì còn được, anh có thể dùng máy bayriêng đưa cô đi, có điều, đá quý? Định bắt anh tìm đá quý thành tinh sao?
Cố Lãng vẫn sờ sờ cái hộpnhẫn trên tay, gật đầu, “Là thế này. Ca ca ta muốn kết hôn, nể tình chúng taanh em thân thích, chuyện liên quan tới hạnh phúc cả đời anh đành giao cho cậuvậy.” Vừa nói vừa nhéo nhéo cái mặt Lục Nhược, “Không làm sao…. Thất vọng quá…hổ danh “thiếu niên thiên tài” rồi!”
Lục Nhược miệng cứng đờ,nỗ lực nói đạo lý với anh lần nữa, “Ca, em không…”
Cố Lãng lấy điện thoại raxem ngày, “Ừm, Lục Hi cũng muốn trở về rồi. Hình như cha mẹ cậu muốn đem cô ấynhanh chóng gả ra ngoài, không biết cậu có thể kịp về nhà mừng năm mớikhông nhỉ?”
Lục Nhược cau có, “Nhịca, em làm, nhưng em làm không thành thì sao?”
“Được rồi, tay chân tìnhbáo của cậu anh mượn dùng một chút. Đến lúc thể hiện trí thông minh của cậurồi, đừng làm anh thất vọng.” Đè lấy đầu anh, Cố Lãng giơ tay lên mang theo đámtay chân rời đi.
“Khốn!” Lục Nhược ngốc nghếch sửng sốt một lúc mớihiểu rõ ý tứ của Cố Lãng, tức giận giậm chân, “Mang hết tay chân của cậu đi,cậu đây biết đi đâu mà tìm hiểu chuyện tình nhà anh? Không phải là đem đá buộcchân chuồn chuồn sao?!”
…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ben-co-soi/1920084/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.