Tần Tiểu Mạn bị ánh nắngchói mắt làm cho tỉnh dậy. Tối hôm qua lúc ngủ không kéo rèm cửa sổ, mặt trờigiữa trưa chiếu qua cửa kính trong vắt bắn thẳng lên mi mắt cô nóng hừng hực.
Cô nheo mắt một lúc lâu,ý thức mới dần dần thanh thỉnh. Phía sau lưng người nào đó sau một đêm miệt màiquá độ vẫn còn đang ngủ say, cánh tay khỏe mạnh màu đồng như lúa mỳ ôm nganglưng cô, tay kia vẫn còn lưu luyến đặt ở trước ngực.
Tần Tiểu Mạn khẽ độngđậy, sự đau đớn lập tức từ thắt lưng truyền đến, hai chân cô như muốn rớt rakhỏi người.
Thật là đau a! Cô trừngmắt nhìn trần nhà, nhớ lại quá trình “thất tiết” tối hôm qua. Cố Lãng đã thànhngười đàn ông của cô rồi sao? Anh thế nào còn dám ngủ chứ! Tần Tiểu Mạn ấm ứcnghĩ, ít nhất cũng phải nùng tình mật ý hỏi han ân cần, không thì cũng phảiliếc mắt tiếc thương lấy một cái. Cứ ngủ như lợn vậy là sao!
Tần Tiểu Mạn lúc này rấtmuốn gọi điện cho ai đó để tố cáo Cố Lãng ăn hiếp cô. Nghĩ như vậy, cô liền quờtay xuống dưới gối tìm điện thoại di động. Không thấy của mình liền lôi điệnthoại của Cố Lãng ra.
Xa xỉ! Tần Tiểu Mạn vuốtve logo nhãn hiệu của máy, âm thầm oán. Vì sao chỉ mình anh có tiền? Đầu ngóntay bắt đầu bấm bấm bàn phím.
Tần Tiểu Mạn có chút chờmong tìm kiếm, biết đâu có thể thấy ảnh mình hay gì gì đó trong máy… tìm tớitìm lui cái gì cũng không có. Nghiêng người nhìn khuôn mặt tuấn tú của Cố Lãng,càng nghĩ càng không thể tha thứ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ben-co-soi/147278/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.