Bàn tay Cố Lãng thò vàotrong váy, nhẹ nhàng vuốt ve, chạm vào lớp vài mỏng kia, ngón tay nguy hiểm trởnên lưu luyến, chần chừ.
Tần Tiểu Mạn khóc khôngra tiếng, muốn đẩy anh ra nhưng lại bị anh ôm chặt lấy. Động tác của Cố Lãngkhiến cô không thể chống đỡ được, khiến toàn thân tràn đầy xúc cảm, vừa khiếncô muốn chống cự, vừa khiến cô có chút mong chờ.
Cố Lãng thả cô xuống,thân thể hai người dán chặt vào nhau. Cho dù cách quần áo, tiếp xúc như vậy vẫnkhiến toàn thân anh tê dại. Mùi thơm của cô dào dạt tràn ngập khướu giác củaanh, thân thể mềm mại ở ngay trong lòng anh. Cố Lãng nhìn hốc mắt đỏ hồng củacô, dùng sức tự chủ lớn nhất đời mình, đè nén dục vọng đang sinh sôi, hôn lênđôi mắt ướt sũng nước, giọng khàn khàn, “Em có muốn anh không?”
Tần Tiểu Mạn run rẩy,nghe được thanh âm nhẫn nại của anh, không khỏi ngẩng đầu kinh ngạc.
Chết tiệt, cô có biết cáihình dáng lê hoa đái vũ này khiến cho người ta muốn hung hăng chà đạp như thếnào không? Thấy cô không phản ứng, Cố Lãng thẳng lưng, dùng sức đụng vào cô mộtchút.
“A!” Tiểu Mạn cắn thậtmạnh vào cánh tay Cố Lãng, không khí càng lúc càng mờ ám.
“Em có muốn hay không?”
Tần Tiểu Mặt nước mắt lãchã, hoảng loạn đầy anh ra, “Em không muốn, anh đi đi!” thật yếu đuối, cô khôngnên chấp nhận anh! Tần Tiểu Mạn vừa xấu hổ, vừa giận dữ nghĩ.
Cố Lãng thở dài, mạnh mẽ đẩy cô ra, xoay người đi vàophòng vệ sinh.
…
Đường đường là một thằngđàn ông lại không đủ sức khống chế được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ben-co-soi/147275/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.