Về đến nhà, Cố Lãng tiệntay đem Tần Tiểu Mạn đã mềm nhũn quăng lên giường. Tần Tiểu Mạn lầm bầm vàitiếng, trở mình rồi ghé vào ga trải giường màu cà phê sạch sẽ của hắn mà ngủ,hệt như rận bám trên mình chó, lập tức ngáy “o o”.
Tần Tiểu Mạn ngoại hìnhmiễn cưỡng thì được cho là thanh tú, không nghĩ tới khi cô cởi quần áo lại mêlòng người như vậy. Ánh mắt Cố Lãng như khóa chặt lại ở những chỗ quần áo cô bịhở, làm lộ ra nội y bên trong.
Cố Lãng chăm chú nhìnthân thể trắng nõn của cô trên giường, hơn nửa ngày mới miễn cưỡng rời mắt, đitới ngăn tủ tìm lọ thuốc.
“Này, dậy uống thuốc đi.”Cố Lãng lắc lắc cô.
“Ừm.” Tần Tiểu Mạn đangmơ màng, tiếp tục xoay người nằm sấp xuống.
Cố Lãng không kiên nhẫn,một tay dùng sức liền nâng người cô ngồi thẳng dậy. Nhìn Tần Tiểu Mạn ngồi trêngiường hắn dụi dụi mắt, Cố Lãng tà ác nhìn trộm nơi mềm mại, tròn đầy của cô.Cái nha đầu chết tiệt này, bình thường nhìn thế nào cũng không thấy nha!
“Ngươi nhìn cái gì?” TầnTiểu Mạn dù vẫn còn chút say rượu, nhưng bản thân đã khôi phục ý thức phòng vệ,hai tay che trước ngực căm tức trước ánh mắt muốn ăn đậu hũ của nam nhân kia.
Cố Lãng nhún nhún vai vôtội, đưa viên thuốc cùng cốc nước cho cô: “ Uống đi!”
Tần Tiểu Mạn nhăn nhókhông chịu uống, nửa tỉnh nửa mê, mắt mũi lờ đờ say rượu: “Anh giúp em uốngđi.”
Cố Lãng đành phải giúpcô, đỡ cô nằm xuống, đầu đã muốn to ra. Nguyền rủa một tiếng. Đụng vào cô nhưvậy tất nhiên phải có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ben-co-soi/147264/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.