Một tuần kể từ ngày hắn thu thập đủ nguồn lương thực dự trữ, đã có rất nhiều chuyện xảy ra.
Thành phố ngập chìm trong khói lửa, đâu đâu cũng là tiếng hô hào chạy trốn, tiếng gầm gừ của loài sinh vật Zombie vang lên khắp mọi nơi.
Có những nhóm người đã tập trung lại để cùng nhau thoát khỏi cơn Zombie triều cường, đương nhiên mọi người với đủ các thành phần thế nên cũng chẳng hề vui vẻ gì, nhưng để sống sót bọn họ phải miễn cưỡng hợp tác với nhau.
Quân đội Trung Quốc đã bắt đầu rút về nước theo mệnh lệnh của chính phủ, bọn chúng không thèm đoái hoài gì đến những người dân vô tội trên mảnh đất hình chữ S này, đối với bọn chúng thì tổ quốc là trên hết.
Mà người dân Việt Nam cũng chẳng chào đón gì nhóm người này, thế nhưng khi nhìn thấy bọn họ bỏ đi thì cũng có phần nào đó lo lắng, dù sao để bảo toàn tính mạng của mình thì loài người sẽ sẵn sàng làm tất cả mọi thứ.
Nam Phong đi dạo xung quanh như sân sau của nhà mình, đối với bọn Zombie còn chưa đạt đến cấp một này thì hắn chẳng hề sợ hãi chút nào, gặp con Zombie nào không biết sống chết tiến lại gần thì hắn sẽ tiện tay gạt bỏ.
“Hừ! Bọn lính tàu đã rút lui nếu không thì ta cũng sẽ tiện tay mà giải quyết bọn chúng! Dám coi thường người dân Việt Nam à, đúng là không biết chữ chết viết như thế nào mà!” Nam Phong hừ lạnh một tiếng.
Tâm lý của hắn không phải kỳ thị người dân Trung Hoa thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-bay-gio-cung-xuyen-khong/1588708/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.