Lúc mà Nam Phong tỉnh lại, hắn nhìn thấy mình đang ở trên một con đường lớn và mọi người đều dùng ánh mắt ngạc nhiên để nhìn hắn.
Có người tốt bụng tiến lại gần đưa tay ra và nói: “Này anh bạn, anh có làm sao không? Bây giờ Việt Nam đã rất là loạn rồi, nếu anh còn nằm ra giữa đường lớn nữa thì sẽ bị lính trung quốc bắn chết đấy!”
Nam Phong hồi tỉnh trở lại và đánh giá tình huống xung quanh, hắn nhìn thấy rất nhiều người trong đó cả binh lính của Việt Nam và Trung Quốc, dường như có một cuộc đổ bộ nào đó sắp diễn ra.
Người đàn ông tốt bụng vội kéo hắn vào trong, anh ta hạ giọng nói: “Anh bạn phải thật cẩn thận, binh lính Trung Quốc không tốt bụng đến thế đâu, dù sao thì bây giờ cũng đang trong tình cảnh biến động mà, không cẩn thận bọn chúng lại bắt cậu tòng quân thì nguy to!”
Dường như để chứng thực những lời nói của người đàn ông này, một binh lĩnh Trung Quốc tách ra khỏi đội ngũ và tiến lại gần Nam Phong.
Tên binh lính này giơ khẩu súng của mình ra chĩa thẳng vào hắn và nói với giọng Tiếng Việt lớ ngớ: “Ở đây đang có chuyện gì, các người định làm loạn à, có muốn vào trại hay không?”
Người đàn ông tốt bụng thấy thế liền nhanh chóng đỡ lời hộ Nam Phong: “Ngài quan gia xin đừng hiểu lầm! Đây chỉ là một cậu em ở dưới quê của tôi mà thôi, nó không may bị ngất vì trời nắng chứ không muốn gây phiền hà gì với các ngài!”
Vừa nói người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-bay-gio-cung-xuyen-khong/1588705/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.