Đường Khả ngồi trước chiếu bạc không nói một lời.
Hách tên sinh nhặt hết toàn bộ phật châu lên rồi bỏ vào trong túi quần.
Mạc Thanh đứng trước trước rèm cửa sổ mở rộng, "Bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy, e là muốn ra tay lại sẽ khó khăn hơn?"
"Phu nhân đừng nóng vội, tôi tự có cách, lần này vốn là muốn nó hiện hìnhtrước mặt mọi người, thuận tiện vạch trần chuyện Tô tiểu thư dựa vàonuôi tiểu quỷ bài bạc, nếu bà chỉ muốn thu phục nó mà nói, tôi có cách."
Mạc Thanh suy nghĩ một chút, nếp nhăn nơi khóe mắt cho dù là mỹ phẩm trangđiểm tốt hơn nữa cũng không che lấp được, lần này đánh rắn động cỏ, saukhi Tô Lương Mạt trở về chắc chắn sẽ không để tên tiểu quỷ kia ra ngoàinữa, muốn nghĩ kế khiến cho nó hiện hình lại chắc là khó rồi, "Được, chỉ cần thu phục nó là được."
***
Tô Lương Mạt cùng ChiêmĐông Kình về đến nhà, cô ngay cả giầy cũng không kịp cởi xông vào trongcăn phòng khác, Chiêm Đông Kình mới đi vào phòng khách, lại thấy TôLương Mạt vội vội vàng vàng chạy đến, vẻ mặt lo lắng, gấp đến độ như sắp khóc lên đến nơi, "Đông Kình."
"Sao vậy?"
"Nho nhỏ thú không có trở lại."
Chiêm Đông Kình đưa tay kéo tay cô, "Đừng nóng vội, không phải thỉnh thoảng nó cũng sẽ không xuất hiện trước mặt em sao?"
"Nhưng vừa rồi ở sòng bài xảy ra chuyện như vậy, nó không thể nào còn đi đến nơi khác, em sợ nó bị kẻ nào đó bắt đi rồi."
Chiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113256/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.