Chiêm Đông Kình lái xe đến chỗ Tô Lương Mạt ở, bảo vệ trước cổng ngăn lại không cho hắn vào.
Hắn không có xông vào, hôm nay là thứ tư, Tô Trạch chắc hẳn vẫn đang lên lớp.
Tô Lương Mạt mặc bộ quần áo đơn giản lái xe ra ngoài buổi chiều, mấy ngàynay Tô Trạch đều là cô tự mình đưa đón, lúc trước bận rộn sòng bài vớiNgu Nhạc Thành, luôn không có thời gian chăm sóc em trai thật tốt, mượnmấy ngày này vừa vặn có thể đền bù lại.
Tô Lương Mạt đi đến trường học, còn chưa có tan học, trước cổng lại có không ít phụ huynh đang chờ đón con.
Một cỗ xe thể thao màu đen nghênh ngang đỗ thẳng trước cổng, tư thái hiênngang, Tô Lương Mạt không cần nhìn biển số cũng có thể nhận ra là xe của ai.
Hai mắt Chiêm Đông Kình dán chặt vào kính chiếu hậu, quảnhiên là chặn được cô ở đây, hắn đẩy cửa xe ra, thẳng hướng Tô Lương Mạt mà đi tới.
Lông tơ khắp người cô gần như đều theo đó dựng thẳnglên, Chiêm Đông Kình mỗi một bước tiến đến gần, trí nhớ đêm đó liềngiống như sóng biển cuộn tới, khiến Tô Lương Mạt ngụp lặn trong nướcbiển mặn chát, ngay cả khí lực giãy giụa cũng không phát ra được.
"Em vì sao lại tránh tôi?"
Tô Lương Mạt hừ nhẹ một tiếng, "Tôi chỉ là ở nhà nghỉ ngơi, không phải trốn tránh ai cả."
Chiêm Đông Kình nhìn thấy dấu vết nơi cần cổ cô còn chưa có tán đi hết, "Vậyem nói cho tôi biết, nếu tôi lại xuất hiện ở chỗ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113232/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.