Tô Lương Mạt đứng nguyên tại chỗ bất động hồi lâu, cô nghe thấy bên ngoài có người gọi "chị".
Tô Trạch giang hai cánh tay hướng về phía cô chạy tới, Tô Lương Mạt ngập ngừng một chút, vẫn là chạy lên trước đón lấy thằng bé.
Cô khom lưng ôm lấy Tô Trạch, ngẩng đầu nhìn thấy xe của Lưu Giản dừngcách đó không xa, người đàn ông cũng không tiến lên, dựa vào cửa xekhông nhúc nhích.
Tô Lương Mạt dắt tay Tô Trạch, cô xoay người nhìn về phía quản giáo Thẩm, cũng khoát tay, "Quản giáo Thẩm, tạm biệt."
Quản giáo Thẩm không biết nên nói gì cho phải, Tô Lương Mạt lại nhất mựckhông kiêng cữ những chuyện này, bà bất đắc dĩ mỉm cười, "Tạm biệt, rangoài phải sống thật tốt."
Tô Trạch lôi kéo Tô Lương Mạt dẫn côđến trước xe, "Chị chúng ta đi mau, đợi lát nữa các dì ấy có ra ngoàibắt chị đem vào đó lại không?"
"Sẽ không đâu." Tô Lương Mạt xoa đầu Tô Trạch, "Sau này sẽ không có ai có thể bắt chị đem vào đó lại nữa."
"Thật vậy sao?" Tô Trạch gần như hét lên.
"Chị không có làm chuyện xấu."
Tô Trạch cất cao giọng, "Nhưng lần trước chị cũng không có làm chuyện xấu, chú cũng không làm chuyện xấu, tại sao chú lại để cảnh sát tới bắt chịđi?"
Sắc mặt Tô Lương Mạt biến hóa, Lưu Giản tiến lên kéo lỗ tai Tô Trạch, "Hôm nay có đại tiệc có muốn ăn hay không?"
Thời gian trôi qua gần hai năm, điểm này của Tô Trạch lại không thay đổi,lôi kéo tay Tô Lương Mạt chui thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113184/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.