Lúc Lưu Giản đuổi tới, làm gì còn bóng dáng Tô Lương Mạt.
Hộ vệ đem tình hình nói lại cặn kẽ với hắn, bóng người Lưu Giản đứng trước cửa xuất ra từng đạo ánh sáng tịnh mịch quạnh quẽ.
"Lão Đại?"
Lưu Giản đột nhiên vung tới một quyền, "Ta nói với các ngươi thế nào? Bảocác ngươi một tấc cũng không được rời cô ấy, bây giờ các ngươi lại bảota đến xem người chạy đi rồi?"
"Lão Đại, là Chiêm Đông Kình tự mình đến đón, Tô tiểu thư cũng là cam tâm tình nguyện."
Lưu Giản nghe nói, càng thêm tức giận, hắn đưa tay níu chặt cổ áo đốiphương, tay nắm thành quyền lần nữa vung lên, "Cô ấy nói cam tâm tìnhnguyện chính là cam tâm tình nguyện, con mắt nào của ngươi lỗ tai nàocủa ngươi thấy được hả?"
Hộ vệ bị đánh đến phát đần, lại không rõ tình hình cũng chỉ biết lúc này không thể nhiều lời.
Hắn phát tiết xong đi vào phòng, nặng nề dập mạnh cửa.
Tên hộ vệ còn lại đi nâng đỡ đồng bọn, "Lần sau chú ý một chút, cậu còn dám nói bốn chữ kia, cậu cứ nói Chiêm Đông Kình cướp người đi còn tốt hơnlà bảo cô ta cam tâm tình nguyện."
Tên kia vung tay lên, nói lại, "Cậu còn nói, sao lúc nãy cậu không nói như vậy."
Lưu Giản đi vào phòng khách, thật ra hắn cũng hiểu căn bản là không giữđược Tô Lương Mạt, bọn họ sinh sự cãi nhau, hắn còn có thể hy vọng TôLương Mạt thực cả đời không không thèm để ý đến Chiêm Đông Kình sao?
***
Trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113180/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.