Xe của Tô Lương Mạt bị đẩy vào trong bụi cây bên cạnh.
Cô bị người ta trói hai tay, khi cô tỉnh lại cổ tay đau nhức khó chịu,giãy giụa một hồi không nhúc nhích được, Tô Lương Mạt nheo mắt lại nhìnquanh bốn phía, Tống Các nói không sai, bọn bắt cóc thường chọn nhữngđịa điểm bỏ hoang, thứ nhất là khó tìm, thứ hai có thể che dấu dấu vết.
Nếu như đã vậy rồi, cô trước tiên không được hoảng sợ, Tô Lương Mạt đối với tình huống như vậy là có chuẩn bị trước, lúc trước Tống Các huấn luyệncô, câu đầu tiên nói là, tương lai những kẻ không động được vào ChiêmĐông Kình, muốn đối phó với hắn, tất cả nguy hiểm có lẽ đều trút lênngười cô.
Phía trước có mấy tên đàn ông, chắc là chịu trách nhiệm trông coi, Tô Lương Mạt ho nhẹ một tiếng, bọn chúng nghe thấy động tĩnh quay đầu lại, "Yo, tỉnh rồi!"
Cũng không phải là những kẻ đuổi giết cô.
Tô Lương Mạt co lại trong góc tường, sợ hãi trong lòng bị phóng đại đếncực hạn rồi hiển lộ rõ trên mặt, "Các người là ai, đây là đâu?"
"Yên tâm đi, lát nữa sẽ có người tới cứu cô ra ngoài."
Một chiếc đèn lớn chiếu trên đỉnh đầu, hai tay Tô Lương Mạt đặt trên đầugối, cánh tay bị băng dính màu đen dắn chặt, cô yên lăng ngồi một lúc, ý thức được nhất định phải dựa vào bản thân mình đi ra ngoài, "Tôi muốnđi vệ sinh."
Có tên cũng không thèm quay đầu lại, "Đi ở đây luôn đi."
"Ha ha ha..."
Mặt Tô Lương Mạt sung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113171/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.