Tô Lương Mạt khôngbiết mình đã trải qua quá trình cấp cứu như thế nào, cô chỉ cảm thấychết cũng không hơn gì cái này, toàn thân khó chịu như bị tàn phế, mơ hồ có người cắm cái ống thật dài vào sâu trong dạ dày của cô, âm thanh của máy móc kiểm tra vang vọng một hồi lâu bên tai cô, trong đầu ong ongkhó chịu, thật muốn chết cho xong.
Nhưng cô còn ba, còn mẹ, còn em trai.
Tô Lương Mạt hoàn toàn dựa vào chút ý chí cuối cùng chống đỡ mạnh mẽ.
Chiêm Đông Kình ngồi trên ghế bên ngoài phòng cấp cứu, biểu hiện của Tống Các còn sốt ruột hơn hắn, đi lại không yên trước cửa. Ánh mắt Chiêm ĐôngKình dán chặt vào bức tường trắng toát trước mặt, hắn mím chặt môi,ngoại trừ khuôn mặt đông cứng lạnh lẽo không nhìn thấy gì khác thường.
Tống Các nhận điện thoại, sải bước đi tới chỗ Chiêm Đông Kình bên này, "Kình thiếu, người đi cùng với Tô tiểu thư bị giam lỏng rồi, nhưng tra hỏikhông được manh mối nào hữu dụng, chỉ nói là đột nhiên té xỉu."
Chiêm Đông Kình nhẹ ngước đầu lên, "Tiếp tục hỏi."
"Vâng."
"Đợi một chút," Chiêm Đông Kình lại mở miệng, "trước tiên không cần động tới cô ta, đợi Lương Mạt tỉnh lại xác định quan hệ của hai người họ rồi hãy nói."
"Được."
Tống Các xoay người gọi điện thoại lại, hai vai căng cứng của Chiêm Đông Kình không cách nào buông lỏng được, giữahai đầu lông mày hắn xẹt qua chút lo lắng, nhưng chỉ trong nháy mắt, lập tức che giấu cực nhanh.
Cửa phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113168/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.