Hắn lười biếng dựa cả người vào ghế sofa, "Chân tướng rõ ràng rồi, thì ra là chuyện tốt của Tương Hiếu Đường!" 
Chu Chính đập bàn, "Không thể nào!" 
"Chu lão đại, thứ này đúng là phát hiện trong túi quần của Nhị lão Đại các người." 
Lưu Giản thò tay vào, quả nhiên ngón tay chạm tới là thẻ từ. 
Người của Tứ Phong Đường bước lên trước, giọng điệu giương cao kích động, "Lão gia tử, chính là tấm thẻ này!" 
Lưu Giản cảm thấy đầu đau nhức, Tô Uyển lại không hiểu rõ tình hình, chỉ biết hắn gặp phiền toái. 
Chu Chính bị kẻ khác mỉa mai, chỉ đành ngồi trở lại ghế sofa. 
"Lưu Giản, chuyện là thế nào?" Hoắc lão gia tử hỏi. 
Lưu Giản nhìn chằm chằm vào mắt Tô Lương Mạt, "Cũng không thể dựa vào thứđồ này ở trong người tôi mà nói tôi giết người, huống hồ tôi chưa từngđi qua căn phòng đó, Tô tiểu thư đây có thể chứng minh, tôi luôn ở cùngmột chỗ với cô ấy." 
Lần này, tầm mắt của mọi người đều chuyển lên trên người Tô Lương Mạt. 
Hắn công khai nói như vậy, Chiêm Đông Kình cười lạnh, cánh tay như cũ vòngquanh bả vai Tô Lương Mạt, "Cô ấy ở cùng một chỗ với anh? Có việc nàysao?" 
"Kình thiếu, phụ nữ nhìn từ bên ngoài không rõ được." LưuGiản cười cười nhìn về người ở đối diện, trên người hắn có loại khí chất ngạo mạn cao quý, hơn nữa dáng vẻ lại đẹp, lúc nói chuyện thần sắc cũng không vì bị người khác gây phiền toái mà ảm đạm, "Nên là của mình thìmới là của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113156/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.