Tô Lương Mạt không có giãy giụa, cô làm việc luôn tin rằng thuyền tới cầu tự nhiên thẳng, hôm nay chiếc thuyền này muốn lái thẳng đến đây, cô không có cách nào tránh đi.
Chiêm Đông Kình dùng đầu gối tách hai chân cô ra, Tô LươngMạt vẫn không nhịn được run rẩy, hắn cầm tay cô đưa đến bên miệng khẽhôn, nửa người trên lấn qua ngọn đèn chói mắt trên đỉnh đầu Tô LươngMạt, tim cô đập rộn lên, âm thanh giữa cổ họng phảng phất không còn làcủa mình, "Tắt đèn đi được không?"
"Sao phải tắt đèn, như thế này nhìn thật rõ ràng không phải càng tốt sao?" Chiêm Đông Kình đưa ngóntay đẩy lọn tóc xõa trước trán cô, dọc theo gò má nhẵn bóng của cô từngchút tùng chút dịch xuống dưới, toàn bộ dây thần kinh liên quan đều bịhắn kéo căng, tay hắn chỉ đi xuống dưới xương quai xanh của cô trằn trọc lưu luyến, thân thể Tô Lương Mạt từ từ mất kiểm soát, cho đến khi dầnhòa tan.
Hắn là nhân vật chính của lần hoan ái này, chần chừ đắn đo ổn thỏa, ít nhất sẽ không có lúng túng như Tô Lương Mạt.
Có lẽ nên nói, Chiêm Đông Kình cố gắng nhẫn nhịn mười phần, muốn bắt chođược thân thể cuối cùng cũng nằm dưới hắn hôm nay, lại còn có thể cầmgiữ được chút lý trí cuối cùng.
Tô Lương Mạt cũng đã nghe nói, sau lần đầu tiên sẽ không đau nữa, vì vậy cô vốn cũng không có chuẩn bị bao nhiêu tâm lý.
Cho đến khi người đàn ông ưỡn thẳng lưng, một lần đột phá luôn tốt hơn sovới từ từ lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113152/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.