Tầm mắt Tô Lương Mạtquét qua đầu phố, nghĩ lại thấy Chiêm Đông Kình vừa "bận rộn" cả mộtngày, chắc không phải chỉ vì một nụ hôn mà gạt cô.
Cô mím chặt môi, thân thể bị giấu kín trong áo khoác của Chiêm Đông Kình chỉ lộ ra gương mặt lớn bằng bàn tay.
Khóe môi khẽ chạm, Tô Lương Mạt cau mày, "Kẻ theo dõi có thể là ai?"
Chiêm Đông Kình lại không thích vào thời điểm này bị người ta cắt ngang,nhưng vẫn trả lời cô, "Có thể là kẻ muốn thủ tiêu ba cô, cũng có thể làcảnh sát."
"Cảnh sát?" Cô lập tức vươn hai tay đẩy lồng ngực Chiêm Đông Kình, "Anh làm ra dáng là được rồi, bọn họ cách xa như vậy..."
Lỡ như truyền tới tai Vệ Tắc, cô không phải là có miệng cũng nói không được sao?
Hai tay Chiêm Đông Kình bóp eo cô, rất nhẹ nhàng đẩy cô lên vách tường, ởđâu ra có nhiều lời nhảm nhí như vậy, hắn trực tiếp hôn tới làm cô phảiđem nửa câu sau nuốt trở về.
Cô cắn chặt hàm răng, hơi thở lành lạnh của người đàn ông áp lại gần, vẫn làm cô nhịn không được khẽ run rẩy.
Hắn không thể vào sâu bên trong, Chiêm Đông Kình cũng không miễn cưỡng,từng chút từng chút hôn lên khóe miệng cô, vừa lơ đãng mà lại vô cùng mê hoặc, Tô Lương Mạt cho dù bị hắn ác ý trêu chọc, nhưng trong lòng lạithanh tĩnh như gương.
Một lúc sau, Chiêm Đông Kình lui người,ngón tay chỉ chỉ lên cánh môi Tô Lương Mạt, "Sớm muộn sẽ có ngày cô chủđộng mở nơi này ra."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113139/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.