Tô Lương Mạt không nghe được tiếng nói chuyện ở đằng xa, nhưng từ giữa hai đầu lông mày của Chiêm Đông Kình có thể nhận ra được một chút cổ quáikhó mà che dấu, hai tay Tô Trạch ôm chặt cổ chị, bọn người trong nhà kho nghe thấy động tĩnh lần lượt xông ra ngoài, dẫn đầu là tên đàn ông vừarồi định rút súng.
Dường như trong ánh đèn chớp nhoáng, chữ ‘chị’ trong miệng Tô Trạch còn chưa phát ra, Tô Lương Mạt liền ôm chặt nókhom lưng núp sau cửa sắt, đáy mắt thoáng hiện lên động tác Chiêm ĐôngKình chỉ một ngón tay về phía trước, tiếng súng đinh tai nhức óc tra tấn lỗ tai, giống như có vô số pháo hoa nổ tung khó mà kết thúc.
Bảvai Tô Lương Mạt cọ xát song sắt đâm lồi ra ngoài, gỉ sắt loang lổ xẹtqua da thịt cũng không thấy đau, cửa chính nhà kho không thể nghi ngờtrở thành điểm chiến đấu ác liệt nhất, Chiêm Đông Kình liếc mắt thấy côkhom lưng trốn sau bức tường chạy trốn về phía bãi sân bên ngoài, hắnkhông nhanh không chậm thu hồi tầm mắt, bên ngoài đâu đâu cũng có người, đừng nói là một Tô Lương Mạt cô mà cho dù là con ruồi hôm nay cũng đừng hòng bay ra ngoài.
Trong nhà kho đổ nát rất khó tìm được chỗtrốn, đến gần chỗ góc tường chất đầy thùng hàng ghép từ mấy ván gỗ rẻtiền, Tô Lương Mạt để Tô Trạch xuống, cuộn người vào trong, kéo tay TôTrạch trốn vào trong đó.
Không gian chật hẹp vừa đúng chứa được hai người, nhưng chỉ có thể ngồi xổm, Tô Lương Mạt ôm em trai vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-thanh-tinh/2113097/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.