Editor: Puck - Diễn đàn Lê Quý Đôn
Mà Diệp Tiểu Kiều cũng biết trong nhà chỉ chia khẩu phần lương thực nửa năm, sau khi thu hoa mầu ba mẫu đất trong nhà xong, chính là nhận lấy khẩu phần lương thực, vậy nào đủ, hai tiểu tử choai choai, còn có hai tỷ muội bọn họ, còn có cha mẹ, thật sự không đủ.
Nhưng mà cha và nương đều rất cao hứng, dù sao cũng tách ra.
Sáu miệng cả nhà ở trong phòng cha mẹ thương lượng sự tình, Ngô thị nói: “Hiện giờ chúng ta tách ra, sau này chúng ta sống một mình rồi, chúng ta phải sống thật tốt, tranh thủ sống thật tốt, cha nó, ông nói có đúng không?”
Diệp Trụ cười ha hả gật đầu, tiểu Phượng nói: “Cha, chúng ta đã nói xong rồi, ở riêng chính là tách ra, cha không thể giống như trước kia như lúc không ở riêng, người ta ra mặt kêu cha làm gì đó. Cha chỉ làm chuyện nhà chúng ta.”
Tiểu Phượng biết cha mềm lòng, mà mấy người kia thích nhất lợi dụng điểm này.
Ngô thị có thâm ý khác liếc nhìn Diệp Trụ, nhìn đến Diệp Trụ thấy thật có lỗi, ngay cả khuê nữ cũng nói như vậy, có thể thấy được trước kia mình làm đúng hay không đúng.
“Tiểu Phượng, sau này cha không như thế nữa. Cha phải tích cóp đồ cưới cho tiểu Phượng và tiểu Kiều đấy.”
Ha ha, mấy người Lập Hạ đều nở nụ cười, tiểu Phượng cũng không giận, “Vậy cha nói chuyện phải giữ lời.”
Lập Hạ nói: “Cha, về sau con theo cha ra ngoài làm công nhật.” Trong nhà không đủ, nếu muốn ăn no, phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nha-ai-cau-nho-nuoc-chay/976658/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.