"Này!" Ta chạy về phía nó, lớn tiếng gọi: "Ngươi nói xử tử ác ma, là khi nào?"
"Tối nay, để ta dẫn ngươi đi!" Nó cũng quay đầu lại hét lên với ta.
Về hốc cây, ta chuẩn bị sẵn sàng cho việc đi không trở lại, thậm chí còn chào tạm biệt Thanh Mang Thượng Thần.
Ta nói, ta đi cướp ngục, rồi cứu ác ma ra.
"Ồ, vậy tạm biệt ngươi." Thanh Mang Thượng Thần bình tĩnh nói.
"Cảm ơn ngài đã đưa ta ra ngoài trước đây." Ta vẫy vẫy đôi tai to với ông ấy.
Ta gặm củ cà rốt có lẽ là cuối cùng trong cuộc đời thỏ, rồi rời khỏi cái sân nhỏ đã sống được mấy chục ngày ngắn ngủi. Hồ Tiên đang đợi ta ở cửa, bên cạnh đi theo một đám tiên thú mặt mày hớn hở.
Mọi người ríu rít, nói về thiên thần xinh đẹp thánh khiết trong truyền thuyết và con dê hung ác khát máu.
Ta cố gắng tỏ ra thoải mái, nghe họ nói về hình phạt tàn khốc dành cho ác ma, im lặng suốt dọc đường.
Sương mù dày đặc trên sườn núi cấm địa đã tan đi, đi hai bước, đã có thể thấy con dê trắng như tuyết đang quỳ trên mặt đất.
"Những con dê núi này bị sao vậy?" Một con nai nhỏ hỏi.
"Các ngươi có biết không? Ở Thiên Quốc, dê là biểu tượng của ác ma," Hồ Tiên thao thao bất tuyệt, "Thiên thần nói, linh hồn có tội mới đi theo ác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-than-chi-le/3746874/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.