Đêm nay, Ninh Vọng Thư nằm trên giường, trằn trọc trở mình, không ngủ được. Nàng hiểu ánh mắt Ngưu tổng quản nhìn mình hôm nay, nghĩ vì mình mà Nam Cung Nhược Hư bị liên lụy, tuy hắn không để tâm, nhưng vẫn là bị mình liên lụy.
Yếu ớt thở dài, xoay người bước xuống giường, mở cửa sổ, gió đêm đập vào mặt, Mặc Cách cư chỉ có bóng trúc thanh lãnh… Nàng kinh ngạc nhìn một lúc, mặc dù trong lòng có hơi khó hiểu, nhưng mình rời đi mới tốt.
Nàng chậm rãi xoay người, chuẩn bị thu thập hành trang, lại nghe tiếng bước chân lộn xộn từ phía gian ngoài truyền vào, hòa cùng tiếng người ồn ào, đi về hướng Mặc Cách cư. Trong lòng bỗng căng thẳng, chẳng lẽ hắn xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì sao? Phát bệnh sao?
Không nghĩ được nhiều, khoác ngoại sam, nhảy ra cửa sổ, chạy về hướng Mặc Cách cư.
Vừa mới bước vào vườn, trong phòng Nam Cung Nhược Hư truyền đến một tiếng rên thống khổ như tia sét đánh trúng nàng, đau đớn vô cùng —— là hắn! Nàng còn nhớ rõ mưa đêm khi hắn phát bệnh, cũng là âm thanh như vậy.
Bước chân hơi lảo đảo, nàng vẫn lao vào phòng hắn. Nam Cung Lễ Bình, Tiết đại phu cùng một vài gã sai vặt và nha hoàn đều ở trong phòng. Nam Cung Nhược Hư nằm ở trên giường, khuôn mặt vốn tái nhợt giờ đã trắng bệch, cả người đau nhức đến run rẩy như lá khô trong mưa trong gió, đầu ngón tay hơi biến thành màu xanh đáng sợ, so với ban ngày thì như hai người. Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-ta-bich-sa-song/2476784/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.