Mùa thu của Ninh thành cũng giống như những nơi khác, có không khí se lạnh và có cả lá vàng rơi.
Kha Nguyệt vừa bước đến cổng Hadion Coffee đã không khỏi kinh ngạc mà ồ một tiếng. Hadion không hổ là nơi đắt đỏ của Ninh thành, chỉ cần nhìn thấy mặt tiền quán là biết giá trị bên trong như thế nào.
Có lẽ do thời gian còn sớm nên khi bước vào bên trong, Kha Nguyệt chỉ nhìn thấy vỏn vẹn có ba người. Một người đàn ông trung niên, một cô gái khoảng chừng 20 tuổi và một chàng trai trông có vẻ tuấn tú.
Ánh mắt liếc qua chiếc đồng hồ trên tay, Kha Nguyệt không khỏi nhỏ giọng mắng mỏ: "Tới giờ rồi mà còn chưa đến, định cho mình leo cây hay gì."
Tiếng chuông điện thoại của Kha Nguyệt vang lên khiến cô giật nảy mình. Nhìn dãy số lạ trên màn hình, cô cũng chả buồn để ý, chỉ bắt máy lên rồi trả lời một cách thờ ơ. Nhưng đầu dây bên kia lại vang lên một giọng nói trầm ấm đầy nam tính khiến cô ngỡ ngàng.
“Ai nói tôi cho cô leo cây. Quay mặt sang phải! Lại đây.”
Kha Nguyệt bất giác nghe theo lời người kia, quay mặt sang liền bị nhan sắc của người đàn ông đó làm cho đứng hình mất mấy giây. Chỉ thấy anh ta mặc một bộ vest màu đen, mái tóc để bảy ba gọn gàng, sóng mũi cao thẳng, đôi mắt hẹp dài khẽ nhếch nhìn cô đầy sự tò mò.
Tiếng nói trầm ấm trong điện thoại lại vang lên lần nữa kéo cô trở về: “Lại đây!”
Kha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-quang-cua-duong-thieu/2969744/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.