Lưu Phàn Thanh mỉm cười nhìn Thiển Hi đang gọt quả cam cho mình, ánh mắt nhìn cô cũng vô cùng trìu mến, giống như đang nhìn thấy Nguyệt Nguyệt đang ở bên cạnh ông vậy.
Nhưng cuối cùng người đó vẫn là Thiển Hi, không phải Kha Nguyệt!
Ông nhìn thẳng vào đôi mắt đen nhánh của Thiển Hi, giọng nói khàn đặc vang lên mang theo không ít sự thấu đáo.
"Hi Hi, con có chuyện gì giấu ông đúng không? Đừng giấu ông, ta sống từng tuổi này, không lẽ lại không nhìn ra được con có chuyện hay sao. Nói đi, ta muốn con nói sự thật.”
Đến nước này, Thiển Hi cũng không muốn giấu ông nữa, hít một hơi thật sâu, cô mở miệng giải thích một cách nhẹ nhàng: “Ông, để đưa ông đến được đây, Nguyệt Nguyệt bị cô ta đưa đi rồi. Chúng cháu cần ông giúp đỡ.”
“Cô ta? Ý cháu là Niệm Lâm?” - Lưu Phàn Thanh nghe Thiển Hi nói xong lập tức không dám tin mà hỏi lại thêm lần nữa.
Nhìn thấy Thiển Hi gật đầu, ông không thể tin được bọn họ lại đi đến bước đường này. Niệm Lâm, dù gì cũng là con gái của ông, còn Nguyệt Nguyệt… Tại sao lại không thể vẹn cả đôi đường!
Thiển Hi nhìn thấy ánh mắt đau lòng của ông cũng cảm thấy buồn một chút, nhưng cô cũng không thể an ủi ông được. Hiện tại cô chỉ có thể cố gắng tìm ra Kha Nguyệt mới có thể giúp được MW thoát khỏi khó khăn hiện tại.
“Ông, Lưu Niệm Lâm hiện tại không chỉ muốn MW, cô ta còn muốn cả mạng của Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-quang-cua-duong-thieu/2969499/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.