Tìm ra cách giải quyết được khủng hoảng trái phiếu, bọn họ thật sự rất vui mừng. Cuối cùng ba người cũng có thể thở phào nhẹ nhõm rồi.
Tuy vui mừng nhưng Kha Nguyệt vẫn không quên câu nói 'cẩn thận là trên hết', không thể ngoại trừ trường hợp đây là một cái bẫy được thiết kế hoàn mỹ, chỉ chờ cá là bọn họ lọt vào lưới.
"Jasstan tuy là công ty có thật nhưng không thể tin tưởng hoàn toàn, chí ít dựa vào việc số tiền gia hạn được chuyển vào đó đã là một dấu hỏi to đùng rồi."
Thiển Hi cũng cho rằng suy nghĩ này của Kha Nguyệt là đúng nên vô cùng ủng hộ.
"Nguyệt Nguyệt nói đúng. Chữ ký trên giấy tờ đều là của trưởng phòng nhân sự cũ, chúng ta không có bằng chứng buộc tội ai cho việc này."
John cũng gật gù chấp nhận cách suy nghĩ của hai người, chuyện này vẫn nên nói với lão gia một tiếng sẽ tốt hơn.
Kha Nguyệt nhìn ánh mắt của John cũng biết được anh muốn làm gì, lập tức nghiêm túc lên tiếng chặn lại.
"Không được nói chuyện này với ông. Chúng ta sẽ tự giải quyết."
John không ngờ Kha Nguyệt lại nhạy bén như vậy, anh chưa nói ra mà cô vẫn hiểu ra ý của mình. Nhưng mọi chuyện không thể dễ dàng như vậy được, nếu có chuyện gì không may xảy ra, anh làm sao có thể ăn nói với chủ tịch.
"Cô chủ, không thể mạo hiểm được. Nếu chủ tịch biết sẽ không chấp nhận đâu!"
"Nguy hiểm hay không, phải thử mới biết. Cứ chờ một thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-quang-cua-duong-thieu/2969490/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.