Nhìn vào thiếp mời thì chỉ thấy sáu chữ: Tam Vương Gia – Lâm Thanh Phong.
Nàng không khỏi cười nhẹ nói có ý tứ. Tam Vương Gia cũng muốn gặp nàng nha, xem ra giá trị của nàng cực cao.
Cho tiểu nhị ít bạc xem như cảm ơn. Lại sửa soạn một chút rồi kêu Diệp Thiên, Diệp Vũ và Diệp Yên đi theo đến Duyệt Lai Tửu Lâu hoàn ước.
Đến Duyệt Lai Tửu Lâu, y theo thông tin ghi trên bái thiếp hẹn gặp nàng theo sau tiểu nhị lên lầu hai.
Vừa bước vào phòng đã thấy Lâm Thanh Phong ở trong từ lúc nào.
Nàng mắt thấy Lâm Thanh Phong không để người hầu vào phòng, cũng liền để Diệp Thiên, Diệp Vũ và Diệp Yên đứng chờ bên ngoài. Bản thân thì bước vào trong.
Nàng đổ không sợ Lâm Thanh Phong có động tác bất lợi cho nàng, dù sao nếu y muốn gây bất lợi cho nàng thì tùy tiện sai người đến làm là được, cần gì phải tự mình ra tay rơi mất thân phận.
” Tam Vương Gia, hạnh ngộ. Xin lỗi vì đã để ngài đợi lâu. “
Lâm Thanh Phong ôn hoà cười nói. ” Không lâu, bổn vương cũng chỉ mới đến. Diệp cô nương, mời ngồi. “
Diệp Vấn Liên không khách sáo nhiều thẳng ngồi đối diện Lâm Thanh Phong.
Nàng không vội không nóng chậm rì rì quan sát xung quanh, trong lúc nhất thời cả căn phòng chìm vào trầm tĩnh không có bất cứ âm thanh gì.
Diệp Vấn Liên rất có kiên nhẫn mà không lên tiếng, cứ thế để thời gian trôi qua.
Lâm Thanh Phong đáy mắt loé lên tia sáng tán thưởng, nữ nhân này không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-phong-trong-sinh/1373279/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.