Nhưng Yến Phủ canh chừng nghiêm ngặt, một thư sinh tay trói gà không chặt như y sao có thể lẻn vào thành công.
Ôm tâm lí may mắn, y tìm cách đột nhập phủ. Cũng không biết là do trời thương xót hay gì mà mọi việc suôn sẻ.
Y cuối cùng cũng tìm thấy được nàng. Nhưng cuối cùng chỉ nhận được những lời cay nghiệt và sự khinh thường của nàng.
” Tô Võng, ngươi chỉ là một tú tài đến cả Thám Hoa cũng không đậu được thì có tư cách gì cùng ta sánh duyên. Yến Nghi Vân ta đường đường là nhị tiểu thư của quan viên chính nhị phẩm Binh Bộ Thượng Thư. Có thành thân cũng là người như đại công tử tể tướng phủ. Ngươi thì có là cái gì? “
Nàng nhìn Tô Võng cười khinh miệt nói: ” Ngươi chẳng phải nói bản thân tài hoa hơn người sao? Chẳng phải nói đỗ bảng nhãn dễ như nắm vật trong tay sao? Nhưng hiện tại thì sao? Một kẻ tự cao tự đại lại hay khoác lác như ngươi sao xứng với ta. Tỉnh lại đi, mộng thì chỉ là mộng, mãi mãi cũng không thể thành sự thật. “
Tô Võng như bị sét đánh ngây ngốc nhìn nàng. Không thể tin nói: ” Nghi Vân, sao nàng có thể nói như vậy? Chẳng lẻ những lời thề nguyện lúc trước chỉ là lừa dối sao?”
” Ngươi đoán xem. ” Yến Nghi Vân mỉm cười dịu dàng nhìn y nói.
Tô Võng thống khổ nhắm lại hai mắt, không cam lòng hỏi lại. ” Nếu ta công thành danh toại, có phải nàng sẽ chấp nhận ta không?”
Yến Nghi Vân thản nhiên nói: ” Tất nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-phong-trong-sinh/1373275/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.