Nghe những tin tức này, lòng ta trăm mối ngổn ngang.
Nhưng cũng không quay về nữa, chỉ tiếp tục liên lạc công việc làm ăn.
Ai ngờ, chỉ ở lại năm ngày, liền có người tìm đến ta.
Đối phương là một người què, tướng mạo tầm thường, ánh mắt dính dớp, giống như một con giòi bám chặt vào trong bóng tối.
“Mẫu thân ngươi nói, bà ta có một đứa nữ nhi xinh đẹp giàu có, quả nhiên là vậy!”
Đối phương miệng la lối gì mà tức phụ, gì mà của hồi môn, vừa nói vừa muốn kéo ta về nhà.
May mắn là ta thường xuyên đi lại bên ngoài kinh doanh, tự mình cũng có võ nghệ, lại còn mang theo tùy tùng, nên mới tránh thoát được.
Cho đến khi đối phương bị tùy tùng của ta đè quỳ trước mặt ta, ta mới biết.
Hóa ra mẫu thân lại đem ta đi gán nợ.
Khoảnh khắc đó, không rõ là đau lòng hay là mệt mỏi.
Ta nặng nề thở dài một hơi, đi gặp mẫu thân.
Lúc này, bà ta hoàn toàn khác biệt so với dáng vẻ phu nhân nhà giàu ngày xưa.
Sắc mặt ngang ngược, tóc tai bù xù.
Thấy ta, trên mặt không kìm được sự mừng rỡ.
“Ta biết ngay con sẽ đến. Mau! Mau đưa tiền cho ta!” Bà ta nói rồi, liền muốn xông đến lục soát người ta.
Mà ta, dưới ánh nhìn của bà ta, lấy ra khế ước “bán” ta năm xưa.
“Chúng ta sớm đã không còn quan hệ gì nữa, chẳng phải bà đã coi ta đã chết rồi sao?”
Ta thật sự không thể hiểu nổi tại sao, nữ nhân trước mặt này lại có thể đối xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-nhi-dao/5212429/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.