Vừa đặt chân vào trấn Vĩ Thanh, một luồng sức nóng liền đập thẳng vào Thủy Nguyệt khiến nàng khó chịu nhíu mày "nóng quá". Thấy nàng khó chịu, nam nhân đi bên cạnh nàng liền nói: 
- Không chịu nổi thì nàng lập kết giới đi 
- Không cần. - Nóng kinh khủng như vầy thì sao người chịu nổi chứ. 
Nhìn khung cảnh xung quanh, nàng càng cảm thấy khó chịu, đất đai nứt nẻ khô cành, cây cối chết khô thậm chí còn có dấu vết bị cháy xém nữa, nơi đây rốt cuộc tại sao lại biến thành như vầy. 
Thấy nàng nhìn xung quanh nhíu mày, Hỏa Thiên cũng nhìn theo, mọi thứ như bi thiêu rụi hết vậy, tay hắn bất giác nắm chặt. 
- Đi thôi. - Nàng nói 
Đi sâu vào bên trong trấn, nàng càng nhíu mày chặt hơn, hạn hán bình thường sẽ không như vầy. Bỗng từ xa vọng lại những tiếng ồn, hai người đi nhanh tới đó. 
Những người dân đang vây xung quanh một cái hồ đã cạn nước, giữa hồ có mấy đứa trẻ bị trói vào một khúc cây lớn. Những người ở trên có người reo hò, có người khóc lóc gào thét, đây là... 
- Nhìn kìa 
Thủy Nguyệt nhìn theo hướng hắn chỉ, chỉ thấy cách cái hồ không xa là một cái đài cao, trên đài là một người mặc y phục kỳ dị đang ngước mặt lên trời lẩm nhẩm cái gì đó. 
Có lẽ buổi tế lễ bắt đầu rồi. Nhìn những đứa trẻ đang bị trói phía dưới nàng thấy mình phải cứu chúng. Muốn đi ra khỏi kết giới ẩn thân thì bỗng nhiên tay nàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-nguyet-thien-thien/2635515/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.