Cung điện nguy nga tráng lệ với màu đỏ rực lửa, hai bên Hỏa điện là những cột đá bằng ngọc điêu khắc hình những linh thú kỳ lạ. Nhìn tổng quan cũng đủ thấy sự xa hoa của Hỏa thần, khiến Thủy Nguyệt phải cảm thán:
- Thật biết hưởng thụ
- Khụ khụ, chẳng qua ta rảnh rỗi nên mới vậy thôi, nếu nàng thích thì điện này là của nàng.
- Cám ơn, không cần đâu.
Nàng mới không thích cái kiểu có gì cũng mang ra khoe hết như nhà giàu mới nổi đâu. Nhìn đau mắt lắm.
- Nguyệt Nguyệt, nếu đem ra so sánh với Thủy điện nhà mình thì giống như nhà giàu đi so với nhà nghèo nhỉ!
- Anh đừng quên mình đang ở đâu đấy. - Nàng nhướn mày.
- Khụ, nhà mình là trang nhã, tuy đơn giản nhưng rất thoải mái dễ chịu. Người ta thường nói chẳng đâu bằng nhà mình còn gì.
- Anh dẻo miệng thật đấy. - Thủy Nguyệt liếc mắt xem thường
- Hahaha vào vấn đề chính đi. Thiên Thiên, hai huynh đệ các người ở chung hả?
Nàng lại cho anh trai ánh mắt xem thường, trước khi đến đây không phải đã nói là hai người ở chung sao. Thậm chí còn báo cáo cả mười tám đời tổ tông rồi còn gì, mà nàng vẫn không hiểu tên đó thích nàng ở điểm gì nữa, thật khó hiểu.
' Ầm '
- Không được rồi, có vẻ hắn lập kết giới không để chúng ta vào.
Hỏa Thiên nhíu mày, Hỏa Kình đây thật sự muốn đối đầu hắn sao? Không lẽ thật sự phải làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-nguyet-thien-thien/2635511/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.