“Keng.”
Vân Cảnh Ngạn đỡ ngang thanh kiếm trước ngực, bị bảo kiếm của tiên tôn tấn công chớp nhoáng thì bật người về sau. Thiếu niên lang ghim mũi kiếm xuống nền đất tạo ma sát một quãng dài mới dừng lại được. Thân bạch y cao gầy đứng thẳng người, miệng ho khụ một cái. Thời khắc Thanh Thương kiếm đánh đến, Vân Cảnh Ngạn đã dần tỉnh táo trở lại và nhận thức được hiện thực. Sư tôn từng nói, đừng bao giờ tỏ ra yếu đuối trước mặt đối thủ, nhất định bản thân phải là người nắm giữ vận mệnh.
Vân Cảnh Ngạn nhắm mắt hít một hơi thật sâu, rồi thở ra nhẹ nhõm, nhãn quang sắc bén mở to. Hữu thủ cầm kiếm giơ song song trước mặt, tả thủ khép hờ ngón trỏ và ngón giữa quét một đường lam quang thẳng theo lưỡi kiếm. Thiếu niên lang đạp mạnh mũi giày xuống đất, đẩy toàn thân bay lên cao và lao thẳng về trước. Kiếm lam chĩa thẳng hàng với tầm mắt, đích đến chính là Vân Phong Thuấn Trì.
Bảo kiếm vừa tới, tiên tôn nhẹ nhàng nghiêng đầu sang phải, làn tóc sượt qua lưỡi kiếm không rơi rớt sợi nào. Nhát này đâm hụt, thân thể Vân Cảnh Ngạn cũng theo đà mà càng gần tiên tôn hơn, vừa đủ khoảng cách để ngài gập khuỷu tay đập mạnh vào lồng ngực y.
- “Khụ…”
Vân Cảnh Ngạn ho khạc một cái nhưng không bị đánh bay ra. Thân bạch y nhẹ lách ra sau lưng Vân Phong Thuấn Trì, tung chưởng pháp đến. Tiên tôn vẫn như cũ né tránh không tốn chút sức lực.
Vân Cảnh Ngạn dồn toàn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-nguyet-luan-hoi/2989752/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.