Kể từ khi ba người xuất hiện trước cửa tiệm thì mọi sự chú ý đã đổ dồn vào, bởi vì cả ba cực kỳ đẹp. Đó là kiểu nhan sắc thu hút chứ không đơn giản là ưa nhìn. Lại thêm tướng tá oai phong, dáng hình oai vệ, tay cầm bảo kiếm trông càng đẹp mắt. Trong đó, người khiến nữ nhân ở đây nhốn nháo nhất là Chu Minh Hiên, bởi vì y đi một mình vào cửa tiệm.
Mới xuất cung ra giang hồ không lẽ lại chửi mắng dân lành thì kì cục quá. Nghĩ đi nghĩ lại, Chu Minh Hiên vội chuồn ra ngoài.
- "Ca, ta không đổi y phục nữa."
Chu Minh Duẫn như cười mà cố nhịn, dửng dưng đáp:
- "Sao thế? Không ưng ý bộ nào hả?"
- "Ưng với không ưng cái gì. Tới bộ dáng y phục thế nào ta cũng còn chưa nhìn được."
Ha ha...
- "Được rồi, đừng náo nữa. Ta vào với huynh."
Dứt lời, Thiên Nguyệt lần nữa giơ tay đẩy Chu Minh Hiên đi trước. Thấy cả hai đã vào tiệm thì Chu Minh Duẫn cũng lững thững theo sau.
Rồi xong, cả cái tiệm đột nhiên đông khách bất ngờ, nam nhân hay nữ nhân gì cũng đều ra vào tấp nập. Miệng mồm ai nấy đều bình phẩm vải vóc qua loa, trong khi hai con mắt lại ngoái về phía nhóm ba người họ.
Thiên Nguyệt ở trên Thiên Sơn từ nhỏ, loại trường hợp thế này nàng chưa bao giờ gặp, nhất thời có chút ngượng ngùng. Mà nhị vị hoàng tử tuy hằng ngày diện kiến thần quan đã quen với việc đứng ở nơi đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-nguyet-luan-hoi/2989697/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.