Dao Anh tiện tay kéo cổ áo lên, cúi người mổ hôn lên khuôn mặt nghiêm túc của La Già, cách một lớp y phục trên người chàng mà rề rà*.
*minh: tui tưởng tượng được nhưng nhột nên tui bí từ (*.*).
Trời nóng nực, đêm qua chỉ mặc cho nàng một lớp áo mỏng, mỏng như cánh ve.
Chàng rên khẽ.
Đêm qua chàng cố nén lại, sáng tỉnh lại nhìn thấy nàng ngủ ngay bên cạnh, khuôn mặt hồng hào, đôi môi đỏ bừng trơn bóng, hơi sưng, dưới lớp sa mỏng người nàng mềm nhũn, tóc thơm ngào ngạt, lập tức phản ứng, đành đứng dậy.
Nàng cứ thế một mực lần lượt trêu chọc chàng.
Chắc chắn biết chàng không có cách nắm bắt nàng, nên mới dám đùa thế.
La Già nằm dưới người Dao Anh, bên môi lướt qua một tia cười vui vẻ, bất đắc dĩ vuốt ve đầu ngón tay nàng, chàng rất thích dáng vẻ thả lỏng hoạt bát của nàng trước mặt mình.
Dao Anh cảm giác chàng căng cứng, cười đứng dậy, đẩy ra.
Hai cánh tay chàng lập tức theo sau, nắm chặt cánh tay nàng, ép nàng lại giường, chống người cạnh người nàng, lại hỏi: “Không đau thật à?”
Đêm qua mày nàng nhàu rất chặt. Chàng lại tiếp tục kìm chế, lúc bản năng và khát vọng chồng chất đến đỉnh điểm, vẫn quá kịch liệt.
Ánh mắt hướng xuống, tay cũng vội vàng đi theo.
Dao Anh bỗng ý thức được chàng hỏi nơi nào, đáy lòng run lên, nhìn ngón tay thon dài, vừa mới cầm bút chép kinh Phật của chàng, giật bắn, ôm lấy cánh tay chàng, lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-minh-thien-ly/3443320/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.