🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Màn nỉ bị xốc lên, gió đêm thổi vào lều, ánh nến nhẹ chao.



Lý Trọng Kiền cầm Dạ quang bích, quay lại.



Một khuôn mặt nhẹ nhàng tươi cười mò vào, đối mặt với hắn, mi dày vụt sáng: “Anh.”



Hơn mười năm trước, hắn từ Kinh Nam về lại quận Ngụy, con bé còn bé xíu, xinh xinh mềm mềm, mặc một chiếc áo đối khâm đoàn khoa quần sam, trên đầu búi hai búi, như viên kẹo tròn, đi còn chưa vững, vịn tay dựa vào cạnh cửa, ngẩng khuôn mặt nhỏ gọi hắn: “Anh.”



Hắn ôm lấy con bé, em vòng tay ôm lấy cổ hắn, ngón tay mũm mĩm phủi nhẹ bông tuyết trên tóc mai trên đầu hắn.



“Anh lạnh.”



Khi đó, hắn vừa mới lo liệu xong tang sự cả nhà Cậu mình, phong trần mệt mỏi về đến nhà, đúng là rất lạnh.



Nhưng hắn là huynh trưởng, phải chăm sóc em gái thật tốt, có lạnh, cũng không thể để con bé cóng. 



Lý Trọng Kiền ngẩn ra một lúc, cười lạnh: “Đàm Ma La Già vừa đi… mới đó em đã nhớ hắn rồi à? Có phải sợ ta khi dễ hắn?”



Dao Anh bận bịu thu ý cười, vén rèm bước nhanh vào lều, kéo cánh tay hắn, nghiêm mặt nói: “Em không phải nhớ chàng, là em nhớ thương anh, sợ chàng không biết nói chuyện làm anh tức điên.”



Lý Trọng Kiền biết rõ là con bé dỗ dành mình, vẫn thấy trong lòng thoải mái hơn, hừm khẽ, nhớ đến đến thân thể Đàm Ma La Già, khẽ cau mày, ngập ngừng, ánh mắt rơi trên mặt Dao Anh.



Dao Anh đang tò mò đánh

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-minh-thien-ly/3443306/chuong-180.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nguyệt Minh Thiên Lý
Chương 180
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.