🍒❄️ Chương 138 🍒❄️
Ngoài cửa sổ tiếng mưa rơi như ngọc.
Gió đêm mang theo hơi nước theo khe hở thổi vào phòng, tăng thêm mấy phần mát lạnh.
Dao Anh đã thay y phục, ngồi trước đèn tỉ mỉ lau vắt mớ tóc dài.
Khi Tô Đan Cổ ôm nàng, cả người lạnh lẽo cứng ngắc, lòng bàn tay cũng lạnh buốt, lạnh đến người nàng như muốn phát run, giờ vẫn còn cảm thấy chỗ bàn tay dán chặt như mọc rễ nơi cổ nàng có phần nóng.
Có thật là ngài ấy vết thương cũ phát tác mới thất thố trong phút chốc chăng?
Thật sự là thất thố... Sao lại muốn ôm nàng? Không ôm ai khác đi?
Dao Anh ngồi ngẩn ra, dùng dây lụa buộc tóc lên, viết một bức tin ngắn gọn, gọi thân vệ: "Giao thư cho Tướng quân A Sử Na, nhắn rằng ta muốn gặp Tô tướng quân, bảo anh ta buộc phải hỗ trợ chuyển giùm."
So với một mình ngồi đây suy nghĩ lung tung, chi bằng gặp mặt hỏi Tô Đan Cổ.
Thân binh cầm tin ra, vừa vặn đụng phải Ba Murs tới truyền lời. "Công chúa, Tướng quân A Sử Na mời người qua một chuyến."
Nhìn vẻ cậu lo lắng, Dao Anh khoác thêm áo choàng, theo cậu đi, "Xảy ra chuyện gì?"
Ba Murs nói: "Tô tướng quân bệnh, Tướng quân A Sử Na mời công chúa qua gặp một lát."
Dao Anh giật mình, Tô Đan Cổ là thật sự bệnh cũ phát tác?
Lần trước ngài ấy luyện công suýt tẩu hỏa nhập ma đúng là cũng từng ôm nàng, còn ôm đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-minh-thien-ly/3443263/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.