Dao Anh đứng bên ngoài lều, gió thổi một hồi. Cát lẫn trong gió hung hãn vỗ vào cờ quân, tiếng gió phần phật đầy doanh trướng.
Nàng gọi thân binh đến chăm sóc Lý Huyền Trinh, còn mình đi đại trướng tìm Đàm Ma La Già và Tất Sa, báo việc chủ lực của Ngõa Hãn Khả Hãn có thể đang chạy về Tát Mỗ Cốc.
Hai người nghe nàng nói xong, vẻ mặt nghiêm túc.
“Thái tử có thể tin được.” Dao Anh nói, “có điều cũng có thể thứ Thái tử nhìn thấy chỉ là giả, thực tế thế nào phải cần thám báo đi xác nhận.”
Đàm Ma La Già nhìn sa bàn, lặng thinh không nói. Tất Sa không muốn quấy rầy chàng đang trầm tư, dẫn Dao Anh qua một góc khuất, lắc đầu, nhỏ giọng nói: “Trước đây bọn tôi từng giả thuyết sẽ cùng quyết chiến với Ngõa Hãn Khả Hãn ở đâu, đã đoán được có thể sẽ là Tát Mỗ Cốc, đã phái thám báo sang đó tìm hiểu, xem hồi âm bảo mọi thứ bình thường, ta mới không tiếp tục phái thêm binh lực. Nhiếp Chính Vương từng bàn với tôi, Nếu Ngõa Hãn Khả Hãn hành quân ngày đêm, có thể đến dưới chân núi Kuzan, từ đó đánh úp Vương Đình, chúng tiến có thể công, lui có thể thủ, lại hoàn toàn không cần lo lắng về nguồn nước uống, càng có lợi hơn cho bọn chúng. Cho nên chúng tôi mới định trước khi chúng đến Kuzan thì bố trí tốt tiền quân, hậu quân…”
“Có điều Thái tử nói Ngõa Hãn Khả Hãn với đám quý tộc mâu thuẫn trùng điệp, giữa các bộ lạc Bắc Nhung phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-minh-thien-ly/3443258/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.