🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đàm Ma La Già trở lại lều, ánh nến lơ lửng, phía bên kia trường án Dao Anh không hề nhúc nhích, chắc đã ngủ thiếp đi.



Chàng cũng không đi nằm mà ngồi xuống thiền định. Ngồi một lát, cảm giác được trong ánh nến lờ mờ một đôi mắt dán lên người mình thật lâu, ngước nhìn sang. 



Không biết sao Dao Anh tự dưng ngồi dậy, tóc dài xõa rối, hai tay ôm đầu gối mình, gối lên cánh tay mình, ngây ra nhìn chàng, ánh mắt rưng rưng.



Ánh nến hắt lên khuôn mặt tái nhợt của nàng, ngay phút này nàng không phải một Văn Chiêu công chúa đầy phấn chấn lúc ban ngày kia, mà chỉ là một cô gái bé nhỏ đau lòng yếu ớt. 



Đàm Ma La Già loạn nhịp chốc lát, nhớ tới nụ cười không yên lòng của Dao Anh lúc về lều.



Nàng có tâm sự.



Dao Anh phát giác ánh nhìn chăm chú của chàng, lấy lại tinh thần, quẹt khóe mắt, chóp mũi ửng đỏ.



“Gặp ác mộng à?” Đàm Ma La Già hỏi, giọng còn dịu dàng hơn cả chính mình. 



Dao Anh chuẩn bị nằm xuống ngủ tiếp, nghe chàng dịu dàng hỏi, mới ngưng lại ừ đáp, “Hôm nay tôi nghe bọn Dương Niệm Hương nói, anh tôi đã mất võ công nên không thể dùng lại đôi kim chùy… Vết thương anh ấy còn chưa tốt đã đi tìm tôi… Tôi chẳng biết giờ anh ấy ở đâu… vừa rồi tôi mơ thấy anh ấy… anh ấy…”



Lý Huyền Trinh võ nghệ cao cường, lại có thân binh bảo vệ còn bị thương thế này, đám Dương Niệm Hương thập tử nhất sinh, nghĩ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-minh-thien-ly/3443256/chuong-130.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nguyệt Minh Thiên Lý
Chương 130
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.