Thái giám tổng quản quỳ gối trước long án, thêm vài miếng lục ti úc kim* vào lư hương toan nghê, khói thuốc mờ mịt, hương đắng nhè nhẹ lưu chuyển.*đặc sản Tứ Xuyên, vị thuốc nhiều tác dụng như giảm mệt mỏi, thông máu,…Lý Đức nhìn theo Dao Anh, thất thần hồi lâu, đột nhiên hỏi: “Ngươi có thấy Thất Nương rất giống một người không?”Thái giám đặt thìa bạc mạ vàng xuống, dè dặt đáp: “Thất công chúa quốc sắc thiên hương, có mấy phần phong thái của Thánh thượng khi còn trẻ.” Nếu nói về khuôn mặt, Thất công chúa không giống ai, trong các vị hoàng tử công chúa chỉ có mình nàng có đôi mắt vừa lớn vừa thon dài.Khóe miệng Lý Đức giật nhẹ, “Phú Niên, ngươi nói trên đời này người hiểu trẫm nhất là ai?”Thái giám châm chước một hồi: “Hẳn là Tiên Hoàng hậu rồi.”Trên mặt Lý Đức hiện một nụ cười ẩn hiện nếp nhăn, mắt phượng lại hiện sắc phiền muộn.
Đời này ông chỉ thích một mình Đường Doanh, nhưng trước giờ Đường Doanh chưa từng hiểu ông, nàng muốn là muốn một người chồng một lòng một ý, một gia đình ấm áp viên mãn chứ không phải một đế vương.“Trên đời này người hiểu trẫm nhất là Tạ Vô Lượng.”Trên mặt thái giám chợt lóe lên kinh ngạc.Lý Đức biết thái giám đang nghĩ gì trong lòng: Đã là Tạ Vô Lượng hiểu ngài nhất, sao ngài còn lạnh nhạt với Tạ Quý phi và con cái bà như vậy?Cũng như năm đó Đường Doanh cứ mãi hỏi ông: Lang quân yêu ta kính ta, sao còn muốn cưới người phụ nữ khác?Vì ông không chỉ là Lý Đức, mà là Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-minh-thien-ly/3443152/chuong-26.html