Lúc Lý Dao Anh tỉnh lại, nghe được tiếng khóc bi thương nối tiếp.Trước giường thị nữ quỳ đầy đất, ai nấy kinh hoàng, không ngừng lau nước mắt. Trước cửa, ngoài cửa sổ, trong hành lang bóng người qua lại, cố gắng nhỏ giọng nói chuyện, thỉnh thoảng vang lên vài tiếng nức nở.Dao Anh mờ mịt một lát, ngồi dậy, phát hiện chiến báo vò nát trong tay.Anh đã chết.Từ giờ nàng không còn anh trai nữa. Người đối với nàng tốt nhất đời đã không còn. Người anh thương yêu vĩnh viễn đứng trước bảo vệ nàng, nâng niu nàng trong lòng bàn tay, sẽ không còn được gặp lại. Từ nay về sau, cuộc đời phong sương đao kiếm loạn lạc này chỉ còn một mình nàng.Anh à, đừng bỏ lại em, em sợ.Dao Anh ngơ ngác ngồi, không nhúc nhích.Từ lúc vừa mới bắt đầu nàng đã biết kết cục, không nên không tự lượng sức sửa vận mệnh của Lý Trọng Kiền. Biết rất rõ Lý Huyền Trinh cuối cùng là bên thắng, sao nàng không sáng suốt từ đầu về phe Lý Huyền Trinh đi? Vậy thì nàng không cần dè dặt tính toán, không cần lo trước lo sau, mọi chuyện e dè.Nhưng Lý Trọng Kiền là người anh cùng với nàng nương tựa vào nhau đó!Là người anh bế nàng không thể bước đi xuống đất ra trước đình xem hoa hạnh, từng ngày một kiên nhẫn mớm nàng uống thuốc, người anh cầm tay nàng dạy nàng viết chữ đọc sách, là người anh không để ý sống chết, một mình một thân xuyên qua chiến trường, moi trong đống xác người chết cứu nàng, cõng nàng bệnh nặng trèo đèo lội suối, đi bộ ngàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-minh-thien-ly/3443146/chuong-20.html