Đêm đó, yên lặng như tờ.Quầy bánh Hồ nướng trước Thập tự nhai bỗng lan ra ngọn lửa rực đỏ, rất nhanh đám cháy lan qua các nhà hàng xóm, trong nháy mắt khói đặc cuồn cuộn, ánh lửa ngút trời. Vệ sĩ của quầy nhà Vũ Hầu và Kim Ngô Vệ tuần tra cuống quýt chạy tới cứu hỏa, tiếng chiêng, tiếng trống, tiếng bước chân, tiếng hét, tiếng la vang liên hồi.Một cỗ xe bò dừng ở một chỗ tối cách góc đường trong Phường, trước xe treo ngọn đèn sừng dê đèn, trên ngọn đèn có huy hiệu Trịnh gia.Người đánh xe vẻ khẩn trương, đẩy Đỗ Tư Nam sắc mặt tái xanh lên xe ngựa, thúc giục liên tục: “A Lang, đi nhanh ạ, ngài không thể đợi ở Kinh Triệu phủ nữa!”Đỗ Tư Nam quần áo không chỉnh tề, tóc rối tung, khăn vấn đầu méo mó đỉnh đầu, thắt đai rũ xuống, nhìn rất chật vật.Trước khi lên xe ngựa, y quay lại nhìn chỗ trạch viện xa xa bị ngọn lửa lớn vô tình nuốt đến, lòng bàn tay lạnh buốt.Thái tử ra tay giết y thật.Đỗ Tư Nam biết Thái tử hoài nghi mình và Nhị hoàng tử liên lụy quá sâu, nhưng y cho rằng lòng dạ Thái tử rộng lớn sẽ không so đo, tự tin chắc chắn sẽ có thể chiếm được Thái tử thưởng thức.Không ngờ tính sai, Thái tử nhanh chóng lệnh sát thủ giết mình.Thái tử kiêng kị Nhị hoàng tử đến thế sao?Hay nói đúng hơn… người Thái tử thật sự kiêng kỵ là Thất công chúa?Đỗ Tư Nam trở về từ cõi chết, tâm tư thay đổi thật nhanh, vén rèm xe nhìn người hộ vệ cường tráng bên cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-minh-thien-ly/3443137/chuong-11.html