*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trận chiến ở Long Nha Loan được che giấu rất kín, tuy rằng Kim Lăng sớm có nghe phong phanh nhưng còn chưa xác thực được bằng chứng, Diệc Nhân đã vội vàng trở về Kim Lăng.
Diệp Tuệ Minh lại một lần nữa chứng minh phỏng đoán của mình, Thẩm Hải Viễn từng ở bên Diệc Nhân một tấc cũng không rời đặt đầu của Cửu Môn Đề Đốc ở trước mặt bọn họ, Diệc Nhân chỉ mỉm cười nhìn thoáng qua, khẽ thở dài: “Đáng tiếc, là một người trung thành.”
Không có Cửu Môn Đề Đốc, cổng thành Kim Lăng được mở rộng. Diệc Nhân chỉ huy quân đội tiến quân thần tốc.
Vài miếng kim bài, triệu hồi các Thủ tương đại doanh, tướng quân binh sĩ toàn bộ được bố trí trong thành Kim Lăng, điều này vốn tiện bề cho việc kiểm soát vương quyền, nhưng giờ đây Diệc Nhân trờ thành vũ khí hữu lực nhất chiêu gọi bọn họ, ôm ấp trong men rượu giải thích binh quyền, mọi thứ nhanh đến mức ngay cả bậc lão du tử quán kiến trầm phủ[1] cũng không có chỗ trống nói một tiếng chờ đợi.
Diệp Tuệ Minh uống đến say khướt đi ra, tựa vào bên hồ trong lòng một trận thất kinh, mặc dù hiện tại gã đã trở thành tướng quân rất có quyền thế, Diệc Nhân cũng mỉm cười để gã lựa chọn người ủng cho một màn vẫn đang trước mắt.
Nếu như khi đó bản thân nhát gan một chút thôi, thì sẽ thế nào? Đối với Diệc Nhân, chẳng qua là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-me-tan-do-trang-mo-ben-cu/117743/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.