Đang mê man trong đêm, Bảo Khâm chợt tỉnh giấc.
Bảo Khâm trước giờ ngủ không sâu. Khi còn ở quân doanh nàng thường xuyênngủ trong tình trạng áo giáp không kịp trút, vũ khí gác bên người. Đếnkhi vào hành cung thì đã khá hơn, tốt xấu cũng ngủ đến khi trời sáng,chuyện nửa đêm tỉnh giấc đã ít hơn trước.
Nước Tần tiết trời lạnh hơn nước Trịnh, tuy mới qua Trung Thu nhưng buổi tối đã bắt đầu có gió thổi xào xạc, phát ra đủ loại âm thanh. Bảo Khâm dựng tai lắng nghe, ngoài tiếng gió thổi lá cây, trong sân dường như còn cótiếng bước chân khe khẽ. Giày đế mềm, chân bước nhẹ nhàng như con mèotrong đêm.
Bảo Khâm chợt tỉnh hoàn toàn, nàng xuống giường cầm lấy giá nến trong tay,nhẹ chân bước về phía cửa. Nàng quen ở một mình, không giữ lại ai trongphòng. Đến Thanh Nhã cũng nằm ở phòng bên cạnh nên cả căn phòng rộng rãi chỉ có mỗi nàng.
Là ai được nhỉ? Bảo Khâm suy nghĩ, là a hoàn Lý Kha Minh sắp xếp ở lại hay là thám tử huynh đệ nhà họ Tần cử đến thám thính? Ngoài hai phương ánnày, nàng không nghĩ còn ai có hứng thú với mình.
Người bên ngoài bước đến cửa phòng thì chợt dừng lại, yên lặng đứng ngoài,cũng không biết là đang đợi chờ gì. Bảo Khâm không hoảng loạn, thiênbinh vạn mã nàng đều không sợ, huống chi là một người ở ngoài cửa. Tuybây giờ nàng mất hết võ công nhưng đầu óc vẫn tỉnh táo, thân thủ vẫnnhanh nhẹn như trước, chỉ chờ người kia tiến vào…
Nàng đang suy nghĩ xem nên ra tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguyet-man-kinh-hoa/3249869/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.